Đến với Quan Lạn (huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh), du khách sẽ thật sự ấn tượng về vùng đất này bởi không chỉ đắm mình trong làn nước biển xanh mát, ngắm những bãi cát trắng trải dài dưới hàng cây mà còn có thêm nhiều trải nghiệm thú vị khi được làm ngư dân trên đảo một ngày.
Đuổi còng gió trong đêm
Để bắt được nhiều còng gió, tôi đã được nghe người dân nơi đây “truyền” kinh nghiệm, đó là đổ một ít bã mắm cho dậy mùi, chờ còng gió “bâu” lại ăn mồi, lúc ấy chỉ việc “hớt” thôi. Nhưng trái với tưởng tượng ấy, khi anh Phạm Thành Luân, một người bạn của tôi, cũng là dân trên đảo xuất hiện, trên tay chỉ vỏn vẹn 2 đèn pin chuyên dụng tầm xa và hai cái vợt lưới, tôi mới hiểu mình sẽ bắt còng gió theo một kiểu khác. Vợt lưới được làm từ khung của chiếc vợt chơi cầu lông đã cũ, khéo léo đan thêm mành lưới trũng sâu, vừa bắt được còng mà vừa vớt được cua cá dưới nước.
Chúng tôi gọi một xe tuk tuk, đi ra bãi cát gần bến cảng. Trăng non đang lên, toả ra thứ ánh sáng mờ đục, không đủ chiếu sáng, khoảng 5 người chúng tôi đi như mò mẫm trong đêm. Khi mắt đã quen với bóng tối, anh Luân bắt đầu hướng dẫn chúng tôi bắt còng gió men theo mép nước. Đang đi, đột ngột, anh Luân chiếu đèn pin về phía trước, chỉ cho chúng tôi nhìn theo. Con còng gió da vàng trắng, tiệp với màu cát rất khó nhận biết. Anh Luân giữ nguyên ánh đèn, tay cầm chiếc vợt, chạy thoăn thoắt về phía con còng rồi nhanh chóng vồ lấy. Con còng nằm gọn trong vợt lưới.
Chúng tôi ai cũng hào hứng, bắt đầu đi đuổi còng, tiếng cười nói rộn vang, thích thú. Có lúc, để hụt một con còng lớn chui vào hang, ai nấy đều ngẩn ngơ tiếc nuối. Nhìn vẻ mặt ấy của chúng tôi, anh Luân lại cúi xuống đào hang, cố gắng bắt bằng được con còng gió. Cái giống này đào hang dài cả thước, mà đào không khéo, cát lấp hết lỗ hang, chúng tôi phải bỏ lại, đi kiếm những con còng khác. Chúng tôi đi hai lượt quanh bãi cát và chẳng bao lâu đã được một túi đầy còng gió. Xa xa, màn sương mờ đục cũng đã lan dần vào bờ, chúng tôi ra về trong lòng vẫn còn lưu luyến. Còng gió được rửa sạch, bóc mai, rán lên giòn rụm. Cắn một miếng thấy như tan trong miệng, mang theo vị mằn mòi của biển cả và mùi thơm ngậy của thịt còng. Phải là con còng gió do chính tay mình đi bắt, mới thấy món ăn ngon lành và đầy ý vị. Đó là một trong những món ăn ngon nhất tôi được thưởng thức tại xã đảo Quan Lạn.
Bắt ốc từ sáng sớm
Hôm sau, chúng tôi thức dậy từ sớm để chuẩn bị đi bắt ốc. Cả đoàn đi hai xe tuk tuk ra bờ biển, phía những ghềnh đá xếp san sát chạy dưới chân núi. Đi bộ khoảng 200m, chừng như đã giữa bãi đá, chúng tôi chia làm hai đoàn, dừng lại bắt ốc. Thấy chúng tôi đứng ngơ ngác chưa biết làm gì, anh Luân cười, chỉ vào những hòn đá phẳng, nằm ven mép nước rồi truyền kinh nghiệm: Khi thuỷ triều lên, ốc thường bám vào mặt dưới của những hòn đá phẳng để trú ngụ. Chỉ cần lật những hòn đá ấy lên, các bạn có thể bắt được vài con rồi, khi “trúng mánh” chỉ một chỗ có thể bắt đủ cả đĩa ốc. Nói rồi, anh trèo sang một khe nước bên vỉa đá, bảo chúng tôi bắt thử. Lúc đầu, chúng tôi chỉ bắt được chục con bám trên mặt đá, nhưng khi lật những hòn đá phía dưới lên, thì lộ ra cả “đại gia đình nhà ốc” - theo như lời một cô bạn thốt lên. Chúng tôi ai nấy đều phấn khởi, nhìn túi ốc đầy lên nhanh chóng. Anh Luân nhắc chúng tôi chỉ bắt ốc to, còn ốc nhỏ, để lại cho lớn, rồi anh kể những kỷ niệm gắn với biển, về nỗi nhớ của chàng sinh viên khi đi học xa nhà, thèm lắm cái vị mặn mòi của quê hương mới hiểu người dân nơi đây gắn bó với mảnh đất này như thế nào.
Công việc bắt ốc chỉ đơn giản là chọn những hòn đá phẳng để lật lên tìm ốc. Nhưng vì là những hòn đá khá to và phải trèo liên tục qua bãi đá nên một lúc sau, chúng tôi cũng bắt đầu thấm mệt. Khi cảm thấy đã đủ ốc anh cho chúng tôi dừng lại nghỉ ngơi và chiêm ngưỡng cảnh biển buổi sớm. Sóng đánh vào bờ mang theo hơi nước mờ ảo, cả bãi biển như vẫn mơ màng trong giấc ngủ. Sau khi bắt về, ốc được ngâm cùng vài miếng ớt cay xè để nhả bớt cát và nhớt bẩn. Chừng hai tiếng thì cho vào nồi luộc, thêm vài lá chanh, xả, ớt. Ốc gần chín thì xóc mạnh vài lần cho bung cúc ốc. Vị ốc đậm đà, chấm với mắm gừng pha thêm chút chanh đường khiến ai cũng phải xuýt xoa.
Chị Nguyễn Hồng Ngọc, du khách đến từ Hà Nội, tham gia trải nghiệm cho biết: Thật tuyệt vời khi được tham gia những chuyến đi này. Niềm vui sướng hay tiếc nuối khi đuổi còng gió, cảm giác vừa bắt con ốc còn sống nguyên mút dính vào tay chính là những trải nghiệm không thể nào quên với tôi. Chắc chắn tôi sẽ giới thiệu đến bạn bè của mình để mọi người biết đến Quan Lạn và tham gia những hoạt động hấp dẫn này.