Đối
với những vùng quê nghèo như hai xã Tà Lài, Đăk Lua (thuộc huyện Tân Phú, tỉnh Đồng
Nai), việc người dân được tham gia kinh doanh du lịch thật sự rất có ý nghĩa.
Người
dân nghèo nơi đây không những được tiếp cận cách phát triền kinh tế mới, mà qua
đó còn được giáo dục nâng cao nhận thức về trách nhiệm của mình trong việc bảo
vệ môi trường sống và giữ gìn bản sắc văn hóa địa phương. Những hình thức kinh
doanh của họ tuy mới bắt đầu khởi động nhưng hứa hẹn một sự phát triển bền
vững.
Rất nhiều tiềm năng
Tà Lài, Đăk Lua được biết đến là hai xã nghèo, khó khăn so với các xã khác của huyện
Tân Phú. Nhưng bù lại, hai xã vùng đệm áp sát Vườn Quốc gia Cát Tiên này lại có
nhiều ưu thế để phát triển du lịch cộng đồng, nhất là khi Vườn Quốc gia Cát
Tiên đang trở thành địa điểm được du khách ưa thích.
Xã Tà Lài là nơi tập trung 11 dân tộc: Kinh, S’Tiêng, Châu Mạ, Tày, Choro,
Xray, Ê Đê, Khme… chung sống. Trong đó, đồng bào dân tộc S’Tiêng, Châu Mạ và
Tày vẫn còn lưu giữ được những bản sắc dân tộc mình như các lễ hội đâm trâu,
cúng thần linh (Yang), lễ hội cầu mưa... Đồng bào dân tộc S’Tiêng, Châu Mạ đã
sớm hình thành cộng đồng và tồn tại cùng với rừng Cát Tiên từ hàng nghìn đời.
Rừng gắn bó với dân và là môi trường hình thành và phát triển những phong tục
tập quán, những phẩm chất tốt đẹp của cộng đồng. Năm 1978, sau khi khu rừng cấm
được thành lập, UBND tỉnh Đồng Nai đã vận động và đưa các hộ này đang sống rải
rác trong rừng ra sống định canh định cư tại ấp 4 của xã Tà Lài. Bên cạnh đó,
người Tày di cư từ các huyện Trùng Khánh, Hạ Lang (Cao Bằng), Ngân Sơn (Bắc
Kạn) vào sinh sống tại ấp 7 từ năm 1984 đến năm 1994. Người Tày ở ấp 7 còn duy
trì lễ Lồng Tồng, lễ Tung Còn được tổ chức vào những dịp đầu năm. Mỗi dân tộc
có phong tục tập quán khác nhau, tạo nên sự phong phú hấp dẫn du khách.
Còn xã Đăk Lua - vốn là nơi đóng quân của Trung đoàn I (Sư đoàn 600) từ những
năm 1970. Do vậy, dân cư ở đây phần lớn là các cựu chiến binh đến từ các tỉnh
phía Bắc. Họ mang theo cả những nét văn hóa truyền thống, ẩm thực của các địa
phương này.
Ngoài ra, sông Đồng Nai đoạn chảy qua địa phận xã Đắk Lua uốn khúc bao quanh
một phần diện tích và hình thành ranh giới tự nhiên cho xã. Trên vùng đất bằng
phẳng là các cánh đồng lúa nối tiếp nhau rộng lớn, tạo thành cảnh quan thiên
nhiên tuyệt vời. Đắk Lua còn có vị trí nằm giáp ranh với Vườn Quốc gia Cát Tiên
và trong vùng giáp ranh giữa 3 tỉnh Đồng Nai, Lâm Đồng và Bình Phước, tạo thuận
lợi trong phát triển các tour du lịch kết nối giữa VQG Cát Tiên với các điểm du
lịch lân cận như khu di chỉ khảo cổ học của huyện Cát Tiên, tỉnh Lâm Đồng, các
điểm du lịch của tỉnh Bình Phước.
Thế mạnh của Tà Lài là văn hóa truyền thống và dựa vào rừng nên sản phẩm du
lịch cộng đồng của Tà Lài khá đa dạng. Du khách có thể đi bộ tham quan ấp 4,
trường học, nhà văn hóa và phòng truyền thống, cầu treo và tượng đài Ngục Tà
Lài; hoặc tham gia vào các hoạt động lao động sản xuất cùng với người dân
(trồng lúa); hoặc tìm hiểu về dệt thổ cẩm, đan lát, rèn và giao lưu văn nghệ,
ẩm thực địa phương. Du khách có thể đi bộ hay ca nô từ Tà Lài theo các tuyến
trong Vườn Quốc gia Cát Tiên (Đồi Xanh - Bầu Sấu hay Tà Lài - Đồi Đất Đỏ - Sa
Mách).
Trong khi đó, mô hình homestay (ngủ tại nhà dân địa phương) được cho là thế
mạnh của xã Đắk Lua. Mô hình homestay phát triển ở xã Đắk Lua vì hai lý do. Thứ
nhất homestay là xu hướng mới của ngành du lịch, đặc biệt là khu vực Đông Nam
Á. Xã Đắk Lua là địa điểm gần rừng cấm nhất với nhiều đường dạo thanh bình,
nhiều cửa hàng địa phương và con người thân thiện, mến khách sẽ mang lại nhiều
trải nghiệm cho du khách. Thứ hai, khi đi bộ tham quan hết rừng cấm du khách
không thể quay lại ngay tại điểm khởi đầu trong ngày mà cần một nơi để nghỉ
ngơi, thư giãn.
Người dân được hưởng lợi
Với mục tiêu phát triển du lịch cộng đồng bền vững, Ban quản lý dự án phát triển
du lịch sinh thái của Vườn Quốc gia Cát Tiên đã xây dựng các mô hình liên kết
giữa các công ty du lịch, chính quyền và người dân địa phương. Nhờ vậy, quyền
lợi của người dân khi tham gia kinh doanh du lịch được đảm bảo.
Bà Phạm Thị Vinh, Phó Chủ tịch UBND xã Tà Lài cho biết, khi triển khai dự án du
lịch cộng đồng, Ban quản lý dự án đã xác định phải thành lập được một tổ hợp
tác liên kết người dân địa phương để đứng ra quản lý tài sản, nhân lực và thực
hiện công tác liên kết với các đơn vị du lịch. Số tiền đóng góp thấp nhất là
100.000 đồng/người để tất cả mọi người dân đều có thể tham gia đóng góp, tránh
tình trạng lợi nhuận chủ yếu tập trung vào một số người có khả năng kinh tế
đóng góp nhiều thì được hưởng lợi nhiều. Hiện tại, Tổ hợp tác có 19 người và
đang ký kết với Công ty Du lịch Lữ hành Viet Adventure. Công ty sẽ đưa khách du
lịch đến các địa điểm trong hai ấp. Từ đấy, người trong tổ hợp tác với tư cách
là hướng dẫn viên sẽ hướng dẫn khách tham quan, ăn uống. Lợi nhuận thu được
chia theo hình thức 50/50 và được chia đều cho các xã viên.
Ông Nguyễn Văn Hanh, ở ấp 4 tổ 3, xã Đăk Lua, một trong ba hộ đang tham gia
dịch vụ homestay phấn khởi chia sẻ: Mô hình homestay là mô hình mới và cần
nhiều điều kiện mới có thể tham gia được. Do vậy, Ban quản lý dự án mới triển
khai cho một số hộ sau đó sẽ triển khai dần cho tất cả các hộ trong xã. Thông
qua UBND xã Đăk Lua, các hộ đã liên kết được với công ty Inno Việt. Cũng với
hình thức phân chia lợi nhuận như xã Tà Lài, ước tính trong năm 2012 thu nhập
bình quân hàng tháng của mỗi hộ là khoảng 6,9 triệu đồng. Ngoài ra, một phần
nhỏ sẽ được trích ra để hỗ trợ cho các lễ hội văn hóa, trẻ em nghèo hiếu học,
người già không nơi nương tựa, trồng cây xanh… nhằm đảm bảo cho mọi thành viên
trong hai xã đều được hưởng lợi từ du lịch.
Không chỉ thế, điều được hơn cả là thông qua hình thức liên kết này, người dân
địa phương được học hỏi kinh nghiệm quản lý, thiết kế tour du lịch, các kỹ năng
cần thiết khác để hướng dẫn khách nước ngoài. Từ đó, sẽ hình thành nên nền tảng
vững chắc cho hoạt động kinh doanh du lịch sau này. Anh K’Yên, người Châu Mạ,
Tổ trưởng Tổ hợp tác cho biết: “Hầu hết đồng bào trong Tổ hợp tác chưa học hết
cấp I, nên việc học cách thức kinh doanh, ngoại ngữ… là điều vô cùng khó khăn.
Nhiều người đã từng nghĩ sẽ bỏ cuộc. Nhưng nghĩ lại, nếu mình bỏ thì ai sẽ làm,
và người dân mình sẽ chỉ mãi lên rừng hái măng, săn bắn. Do vậy, mọi người lại
động viên nhau cùng học, cùng làm. Hơn nữa, học hỏi để sau ba năm hết hợp đồng
với công ty du lịch, Tổ hợp tác sẽ đủ sức để điều hành mọi hoạt động từ thiết
kế tour, tiếp thị sản phẩm du lịch”.
“Không những giáo dục tuyên truyền bà con bảo vệ rừng, mục đích phát triển du
lịch cộng đồng tại hai xã còn góp phần giúp người dân hiểu được sự cần thiết
của việc giữ gìn bản sắc văn hóa của dân tộc mình. Vì nhiều lý do, các lễ hội,
các hoạt động dệt thổ cẩm, đan lát, gùi… của đồng bào dân tộc nơi đây đã mai
một dần; nhất là nghề dệt thổ cẩm, dù đã được Nhà nước đầu tư xây dựng nhà
xưởng để làm nơi bà con tập trung dệt thổ cẩm, tuy nhiên, vì không có đầu ra
(chỉ bán các sản phẩm dệt trong dịp lễ hội), nên hoạt động trong nhà xưởng hiện
gần như đã ngừng hẳn. Cho nên, nếu các sản phẩm dệt được tiêu thụ thông qua
việc bán cho khách du lịch, sẽ góp phần không nhỏ trong việc khôi phục nhà
xưởng cũng như một làng nghề truyền thống đặc sắc của đồng bào dân tộc thiểu
số” - anh K’Yên chia sẻ.