Hành trình đến với Phan Xi Păng
Cập nhật: 01/10/2009
Được coi là nóc nhà của 3 nước Đông Dương, với độ cao 3143m, Phan Xi Păng đang trở thành niềm đam mê của nhiều du khách ưa mạo hiểm trong và ngoài nước.

Nằm trên dãy Hoàng Liên Sơn hùng vĩ, Phan Xi Păng cách thị trấn Sa Pa khoảng 9 km về phía tây nam, giữa 2 tỉnh Lai Châu và Lào Cai. Theo tiếng địa phương, núi tên là "Hủa Xi Pan" có nghĩa là phiến đá khổng lồ chênh vênh. Để chinh phục độ cao này, cũng không phải điều đơn giản. Ngay cả người sống lâu đời tại các bản làng Cát Cát, Tả Van, Sín Chải,... quanh vùng núi này như Mông, Dao, Giáy... chẳng có ai khai hoang, làm nương rẫy vượt quá độ cao 2.200m. Vì vậy cho đến nay Phan Xi Păng vẫn là đích đến của những ai có ý chí, muốn thử sức, cùng với niềm đam mê chinh phục, khám phá.

Vào dịp cuối tuần, đoàn gồm 8 người chúng tôi đã hẹn nhau cùng thử sức quyết tâm chinh phục đỉnh Phan Xi Păng vời vợi. Có khá nhiều tuyến đường để đến điểm cao nhất này, trong đó có 3 tuyến khá quen thuộc và thuận lợi, đó là xuất phát từ Cát Cát, Sín Chải hay Trạm Tôn. Chúng tôi đã chọn điểm xuất phát từ cửa rừng Trạm Tôn (ở độ cao 1800m so với mực nước biển), nơi bắt đầu đặt chân vào vườn quốc gia Hoàng Liên, cùng với sự trợ giúp của người hướng dẫn và mấy người dân bản địa (dân tộc Mông).

Trước khi khởi hành, người hướng dẫn cho biết trong những dịp dẫn đường cho các du khách trước đây, có tới 70% số chị em phải bỏ cuộc giữa chừng. Tuy điều này có làm một vài người trong đoàn hơi lo lắng, nhưng với lòng quyết tâm, cả đoàn vẫn sẵn sàng lên đường.

Hành trình trong 2 ngày 1 đêm quả là ấn tượng, cả đoàn được trải qua đầy đủ những địa hình mà khi ở thành phố không thể nào có được: đi xuyên rừng, qua các dãy núi, băng qua đường bằng, bãi cỏ, lội suối, vượt thác nước, leo dốc đứng, lội bùn… rồi được trải nghiệm với những kiểu thời tiết khác biệt, nắng, mưa, mây mù,… Một điều thật thú vị là trong hành trình chinh phục đỉnh núi Phan Xi Păng, đoàn chúng tôi không hề đơn độc. Dọc đường chúng tôi vẫn gặp các nhóm bạn cùng chung sở thích, cả người Việt và nhiều người nước ngoài. Mọi người không biết nhau nhưng trong lúc này lại thân thiện như những người bạn quen từ trước.

Qua người hướng dẫn, chúng tôi biết rằng sẽ phải vượt qua 26 đỉnh núi với một quãng đường đi bộ khoảng 17km và cần vượt qua 3 chặng đường mới tới đích.

Bắt đầu chặng thứ nhất để chinh phục độ cao 2200m. Tiết trời cuối buổi sáng khá mát mẻ, có nắng nhẹ, rất thuận lợi cho hành trình leo núi. Chúng tôi men theo đoạn đường mòn, xuyên qua rừng, lúc gặp nhiều cây vài trăm năm tuổi, cao đến 50-60m, ba bốn người ôm không xuể; lúc qua rừng cây thảo quả; rồi qua rừng trúc; thỉnh thoảng men theo khe suối cạn. Cả đoàn đang bước vào thế giới nhiều sắc màu của thiên nhiên, màu xanh của cây lá, màu trắng, màu tím của hoa rừng, hòa trộn với âm thanh của núi rừng, tiếng cây rừng, gió thoảng, suối chảy rì rầm. Chặng khởi đầu có vẻ nhẹ nhàng và đơn giản, chúng tôi chỉ mất hơn 2 giờ để đến điểm độ cao 2200m, sớm 30 phút so với dự định, cùng tạm nghỉ để ăn trưa.


Sau bữa trưa nhẹ nhàng, chúng tôi tiếp tục chặng đường thứ hai để tiến tới độ cao 2800m. Đoạn đường này dành cho những ai thực sự quyết tâm, bởi nhiều chỗ, vách dốc gần như đựng đứng cao tới 4-5m, phải bám vào cây, vào đá để leo. Lên cao, khí hậu càng dịu mát, mọi người đều nhận thấy sự thay đổi rất nhanh của khí hậu. Trời đang nắng, quang đãng trong xanh, bỗng chốc, nhìn bốn bề, đã thấy sự bao phủ của mây mù. Chúng tôi chỉ cảm nhận được đang ở khá cao so với xung quanh. Rồi trong sương mù tứ phía, trời đổ mưa. Cả đoàn vẫn tiếp tục hành trình, mất 3h30 phút đến điểm nghỉ chân, và cũng sớm nửa giờ theo dự kiến.


Cả đoàn dừng nghỉ tại lán nhỏ do trạm kiểm lâm dựng. Dưới sự chuẩn bị khá chu đáo của mấy anh người Mông, trong ánh sáng bập bùng của cây nến, bữa tối giữa rừng thật ngon miệng. Đêm xuống, trời lạnh dần, mọi người đành ngủ sớm, một phần để giữ sức cho ngày hôm sau. Có lẽ với nhiều người, đây là lần đầu tiên được ngủ giữa chốn rừng sâu, núi thẳm. Rồi trời mưa, từng cơn, từng cơn, trút lên mái lán lợp tôn lúc dồn dập, lúc thưa thớt. Đêm khuya, mọi người đều giữ yên lặng, nhưng dường như ai cũng lo lắng băn khoăn cho hành trình ngày hôm sau liệu có gặp trở ngại, và còn lo, liệu có bị lũ lụt đến không. Nhưng mọi người cũng tự lấy lại cảm giác yên tâm bởi biết rằng giữa môi trường thiên nhiên, nơi vẫn được bao phủ bởi lớp cây rừng bền vững, nên không thể có lũ.
                                          Dừng nghỉ ở độ cao 2800m

Sớm hôm sau thức dậy, với bữa sáng vội vàng, mọi người hối hả quyết tâm vượt chặng thứ ba, để lên tới đích - đỉnh Phan Xi Păng. Trời vẫn mưa, cả đoàn tiếp tục bám vào đá để leo, đoạn lội suối, đoạn trèo ngược thác nước cạn, có lúc vượt qua đoạn đường đất xương xẩu trơ đá, trong khi gió thổi không ngớt. Ở độ cao này, cây chủ yếu là trúc lùn. Nhiều chỗ, những bụi trúc thấp khoảng 25 - 30cm phủ kín mặt đất, thân cây trơ trụi, phần ngọn có một chút lá phất phơ, nên loài trúc này còn được gọi là trúc phất trần. Xen kẽ là một số cây thuộc họ cói, họ hoa hồng, họ hoàng liên… Sau 2h30, chúng tôi đã lên tới đỉnh cao. Cảm giác của cả đoàn thật phấn chấn khi được đứng ở điểm cao nhất Việt Nam, bên cột mốc đánh dấu vị trí "nóc nhà Việt Nam"; ngắm nhìn xung quanh với niềm tự hào khó tả. Từ đây, có thể phóng tầm mắt chiêm ngưỡng cả thế giới mây, gió và cây xanh bao la, núi ngút ngàn, xa xa là cả thị trấn Sa Pa trong tầm mắt.

                                        Niềm vui khi đến đỉnh Phan Xi Păng


Trên đường quay trở lại, lúc này trời mới hết hẳn mưa, ngắm nhìn xung quanh, núi non trùng điệp, ẩn hiện trong mây xanh, mây trắng. chúng tôi như đứng trong mây, trên mây, cảm nhận sự hùng vĩ và phóng khoáng của thiên nhiên, được hít thở bầu không khí trong lành. Dường như ai cũng muốn dừng lại lâu hơn để tận hưởng cảm giác này.

Cả đoàn xuống núi theo đường cũ. Lúc này, mọi người mới có dịp quan sát kỹ hơn chặng đường đã qua, bởi lúc đi lên, ai cũng chỉ lo tập trung vào con đường phải vượt qua trước mắt. Lại bám cây, bám đá, trèo đèo, lội suối để về lại nơi xuất phát.

Hành trình đến với Phan Xi Păng đã kết thúc, nhưng để lại trong lòng mỗi người chúng tôi những cảm xúc và tâm trạng khác nhau. Vì thế, bạn hãy thử một lần đến nơi đây để chiêm nghiệm, để xúc cảm cùng với những chặng đường băng qua rừng trúc, rừng thảo quả, hay choáng ngợp với đoạn vượt dốc đá dựng đứng. Hồi hộp, lo lắng là thế nhưng chắc chắn sẽ rất thú vị vì bạn sẽ nhận được cảm giác chiến thắng khi chinh phục độ cao, được hòa mình với thiên nhiên, được phóng tầm mắt chiêm ngưỡng sự bao la của đất trời.

Một số hình ảnh:

                                        Một trong những đỉnh núi phải vượt qua

                     Say sưa ngắm nhìn phong cảnh hùng vĩ núi rừng Tây Bắc
                                  Núi non trùng điệp ẩn hiện trong mây



                                                                                                                     Thái Hà
Trung tâm Thông tin du lịch